Nhiều khi cái cảm giác thèm ăn một món ăn nào đó tìm đến, không phải vì đói, mà vì nhớ. Họ thèm nhâm nhi cái kỷ niệm, nhâm nhi ký ức của tuổi thơ, tìm về những ngày tháng xa lắc xa lơ một thời nhiều khi nay đã không còn nữa. Với nhiều người xứ Nẫu, trong nỗi nhớ quê nhà cũng có nỗi nhớ Bánh Tráng Dừa Bình Định âm thầm mà chất chứa.
Có lần lang thang trên mạng, khi lướt qua trang báo viết về chiếc Bánh Tráng Dừa Bình Định, mình có đọc được “comment” (lời bình) vô cùng dễ thương:
“Mình là người Bình Định sinh ra và lớn lên ở Tam Quan, là nơi sản xuất Bánh Tráng Dừa
Bình Định, hiện đang làm việc trong miền Nam. những ngày cuối tuần đi nhậu ăn rất nhiều loại bánh tráng, nhưng không đâu bằng Bánh Tráng Dừa Bình Định, của quê mình thì phải….”
Bánh Tráng Dừa Bình Định đã ăn rồi thì không thể nào quên hương vị |
Trong khi đó, một bạn cũng để lại lời bình:
“Mình đã được ăn bánh tráng này, công nhận là rất ngon, bánh giòn, vị béo của mè, dừa, hành tím, tiêu quyện vào nhau ngọt đến tận cổ.”
Hay:
“Bánh quá ngon, ăn thử 1
lần sẽ muốn ăn thêm lần hai...”
Có một người bạn khác chia sẻ: Có lẽ điều mà bạn thấy nhớ nhất khi xa quê đó là hương vị chiếc Bánh Tráng Dừa Bình Định… Bạn nói mẹ biết bạn thích ăn Bánh Tráng Dừa Bình Định nên mỗi lần về là y như rằng mẹ bạn ngày nào nấu cơm cũng dành lửa nướng cho bạn cái. Vậy mà ăn mãi chẳng thấy ngán. Vào lại thành phố mang theo một ít để dành ăn dần vậy mà khi hết lại thấy nhớ dù bi giờ bạn đã thành danh và đang là ông chủ của một doanh nghiệp lớn. Bánh Tráng Dừa Bình Định bi giờ cũng đã phổ biến hơn xưa. Bánh giờ đã có mặt ở nhiều nơi trên mọi miền đất nước. Nhưng mỗi khi trở về nhà, đc ăn chiếc bánh mẹ nướng lại thấy thương thương. Bạn nói đi xa lại thấy nhớ cái hơi ấm ấm, nhớ mùi hương thơm phức, hương vị thơm ngon giòn rụm của chiếc bánh khi mẹ vừa nướng xong. Bạn chia sẻ thêm, ngoài nỗi nhớ Bánh Tráng Dừa Bình Định bạn cũng nhớ bánh xèo, bánh bèo hay món thịt lụi, nem nướng cuốn bánh tráng nữa…Cho nên, mỗi khi đi xa, mà nhìn thấy những món ấy, được nhấm nháp miếng bánh, vị quê thì cũng giống như đang tìm về với kỷ niệm vậy.
Ca dao rằng:
Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.
Trong miền ký ức, ít nhiều ai cũng có những góc nhỏ cho riêng mình chứa đựng những món ăn mình yêu thích để mà khi nhắc đến sẽ là cả một trời kỷ niệm, để mà cảm thấy chạnh lòng thương nhớ. Có người sẽ là bữa cơm canh cà, cá kho, canh cá lóc nấu chua; nhưng cũng có người sẽ là món mắm ruột, mắm cua; hay chỉ là Bánh Tráng Dừa Bình Định, là mắm nêm, dưa muối, là canh cá nấu ngót … Được cùng quây quần bên ông bà cha mẹ, nói cười tíu tít bên mâm cơm cũng là niềm mong mỏi xa xăm đối với họ hay có thể là với bất kỳ người xứ Nẫu xa quê nào.
Nhiều khi cái cảm giác thèm ăn một món ăn nào đó tìm đến, không phải vì đói, mà vì nhớ. Họ thèm nhâm nhi cái kỷ niệm, nhâm nhi ký ức của tuổi thơ, tìm về những ngày tháng xa lắc xa lơ một thời nhiều khi nay đã không còn nữa. Với nhiều người xứ Nẫu, trong nỗi nhớ quê nhà cũng có nỗi nhớ Bánh Tráng Dừa Bình Định âm thầm mà chất chứa.
Dân gian có câu: “Miếng ngon nhớ lâu”
Trong nỗi nhớ quê nhà cũng có nỗi nhớ Bánh Tráng Dừa Bình Định (Ảnh ST) |
Cho nên không chỉ riêng người Bình Định mà với những ai đã từng một lần thưởng thức qua Bánh Tráng Dừa Bình Định sẽ rất khó quên, cũng sẽ có cảm giác nhớ nhung hương vị đặc biệt đối với chiếc bánh dân dã ấy mỗi khi nghĩ về và sẽ hiểu hơn vì sao chiếc bánh ấy được nhiều người yêu thích đến thế.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét